Thứ Năm, 17 tháng 10, 2024

Câu Chuyện: Nỗi Đau Tột Cùng

 Em trai tôi, một người mà tôi từng yêu quý, đã ra đi khi mới 34 tuổi. Cuộc sống của em đã bị ma túy và rượu hủy hoại từ rất sớm. Khi còn chưa đầy 20 tuổi, em đã bắt đầu sử dụng ma túy. Những lần bị bắt vì tội danh liên quan đến ma túy đã khiến gia đình tôi chìm trong nỗi đau và xấu hổ. Em đã đi tù, và từ đó, cuộc sống của chúng tôi bắt đầu tan vỡ.

Vợ của em, đã không thể chịu đựng nổi và quyết định rời bỏ. Cả con trai nhỏ của em cũng ra đi theo mẹ. Cái cảm giác bất lực khi nhìn thấy gia đình mình rạn nứt vì ma túy thật khủng khiếp. Em chán đời, và dần dần tìm đến rượu như một cách để quên đi nỗi đau.

Rượu đã trở thành bạn đồng hành của em. Em uống liên tục, không còn nghĩ đến tương lai hay sức khỏe của bản thân. Cuối cùng, hậu quả là căn bệnh viêm tụy cấp nghiêm trọng. Gia đình tôi đã làm mọi thứ có thể, đưa em lên viện 108 để cấp cứu, chăm sóc em tận tình trong những ngày cuối cùng. Nhưng rốt cuộc, em vẫn không qua khỏi.

Khi em ra đi, trái tim tôi như bị xé nát. Tôi đã từng trách em rất nhiều. Trách em đã làm bố mẹ tôi phải vất vả và đau khổ, trách em đã để lại một khoảng trống lớn trong gia đình. Nhưng khi em không còn, nỗi hối hận ập đến như cơn sóng cuộn. Tôi đau đớn vì đã không cho em ăn, nghĩ rằng đó là cách để cứu em, mà không biết rằng bác sĩ đã cấm.

Em ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ, mang theo những giấc mơ chưa thực hiện và những nỗi đau không thể diễn tả. Tôi tự hỏi, liệu có cách nào để thay đổi được số phận ấy không? Trong lòng tôi, chỉ có sự căm thù dành cho những kẻ buôn bán ma túy, những kẻ đã tước đi cuộc đời của em và hàng triệu người khác.

Tôi cầu nguyện cho em dưới suối vàng được bình an, thoát khỏi cuộc đời đầy rẫy đau khổ mà em đã trải qua. Nỗi đau và sự hối hận trong tôi sẽ không bao giờ phai nhòa. Tôi hy vọng câu chuyện của em sẽ là một lời cảnh báo đối với những ai còn đang mơ mộng về ma túy và rượu, rằng nó không chỉ phá hủy cuộc sống cá nhân mà còn làm tan nát cả gia đình.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét